Mười giờ ba mươi phút, buổi học kết thúc rồi, mọi người đã ra về. Ai cũng phấn khích khi lần đầu được nghỉ lễ dài từ khi nhập học.
Linh Nhi cũng đang dọn qua hội trường một lượt cùng Hạ Anh, liếc thấy anh chàng kia còn đang nấn ná như đợi ai, cô bé không ngại mà cũng trêu chọc một phen.
- Anh đẹp trai, anh đang chờ em hay chờ bạn em.
- Chờ bạn em.
Linh Nhi vốn định hỏi vui mà ai ngờ anh ta trả lời thật. Nghĩ đến câu hỏi của Hạ Anh lúc vừa xong, trong đầu cô đã có cả một nghìn lẻ một câu hỏi tại sao rồi.
- Hai người quen nhau thật sao? Từ bao giờ vậy? Bây giờ cậu và anh ta người là quan hệ gì đây? Sao không nói với mình? Mình có phải là bạn của cậu không Vương Hạ Anh?
- Trời ơi, cậu nháo cái gì? Bây giờ cậu muốn biết gì nào?
- Biết hết á.
- Tụi mình không có quan hệ gì hết, đó là một người anh, là bạn của anh trai mình. Hết. Muốn biết thêm gì nữa thì cậu tự hỏi anh ta đi.
Nghe đến đây, Khánh Duy mới dừng không chơi game nữa, cất điện thoại vào túi và lên tiếng.
- Thật ra, đây là anh họ của mình, chỉ là muốn đến xem mình học hành ra sao. Lại tiện thể gặp được người quen..
Không để Khánh Duy nói hết câu, Nam Phong liền chặn họng cậu bằng vài câu nói đánh lạc hướng Linh Nhi. Anh không biết rằng phía trên bục giảng, Hạ Anh đang nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-toi-nguyen-mot-doi/2546173/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.