Minh Anh ruột nóng như ngồi trên đống lửa khi không liên lạc được với Hạ Anh nữa. May sao gọi được cho Linh Nhi, nhưng biết tình hình rất nguy cấp, cậu càng không biết phải làm sao.
Sáu giờ sáng hôn sau, nhóm ở ngoài khu sạt lở đã làm một bản tin trực tiếp gửi về Đài xin sự trợ giúp khẩn cấp. Khi đang ghi hình thì lũ nguồn ập đến, mưa lớn càng thêm lớn. Họ hoảng loạn kêu gào khi toàn khu vực bên kia suối chỉ còn một màu đất đá che kín con suối chải dài hàng km, bao gồm cả lán tạm của Hạ Anh cùng sáu người khác trong đó.
Linh Nhi đánh rơi micro, nước mắt không tự chủ được mà rơi loạn, cô khản giọng gọi tên Hạ Anh..
Trong phòng họp của chính phủ, toàn bộ video vẫn được chiếu trên màn hình lớn. Nam Phong siết chặt nắm tay yêu cầu xin trợ giúp đặc biệt. Một máy bay chuyên dụng, vài bác sĩ và một đội nhảy dù đặc biệt. Ngoài ra yêu cầu bộ đội địa phương, cùng những cơ quan gần nhất ứng cứu ngay, bằng mọi cách phải cứu được những đang mắc kẹt trong đó. Và toàn bộ người dân trong làng ccòn hưa rõ là bao nhiêu người.
Ý kiến của Nam Phong bị từ trối vì chính phủ cho rằng việc này chưa mang tính quốc gia, không thể điều động đội ngũ đặc biệt của chính phủ. Anh đưa ra mọi lí do thuyết phục, thời gian càng không cho phép kéo dài, mạng người sống chết trong gang tấc. Nam Phong buộc phải nhờ đến ba mình, lần đầu tiên trong đời anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-toi-nguyen-mot-doi/2546146/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.