Công việc của Hạ Anh đã bắt đầu đi vào ổn định, lịch làm việc được cụ thể hóa và đều đặn rồi. Nên cô cũng có nhiều thời gian dành cho con trai hơn.
Hạ Anh thường cho bác giúp việc nghỉ chủ nhật để không gian riêng cho hai mẹ con. Mỗi ngày nghỉ Anh Khôi thường nói không thích ăn cơm ở nhà, nên khi thì ăn ngoài, lúc lại tới nhà bác Minh Anh. Không biết là thằng bé thương mẹ phải vào bếp hay thương cho cái vị giác của nó cứ lâu lâu lại phải cố ăn một vài món đầy lạ lẫm của mẹ. Anh Khôi còn tuyên bố muốn học nấu ăn sớm để mẹ không bao giờ phải vào bếp nữa.
Cũng rất nhanh họ đã về nước được gần nửa năm rồi, sinh nhật năm tuổi của Anh Khôi sẽ là lần đầu tiên được tổ chức ở Việt Nam. Lại lúc các bạn ấy được nghỉ hè nên gia đình ông Minh Thành cũng ra Hà Nội chơi, thăm con cháu là chính.
Ngôi nhà của Minh Anh lại đông vui, ngập trong tiếng cười. Ba cậu nói muốn đổi một căn hộ khác rộng hơn cho cậu nhưng Minh Anh nói không cần thiết, một phần vì cậu đã quen ở đây, mặt khác cũng là thứ duy nhất liên quan đến mẹ còn lại trong cuộc sống của cậu.
Cũng may sinh nhật Anh Khôi lại vào thứ bảy, nên vừa ghi hình xong là Hạ Anh vội vàng đi lấy bánh kem đã đặt trước, vừa hay vẫn còn sớm. Khánh Duy cũng được mời, và Anh Khôi còn đặc biệt mời Nam Phong, thằng bé nói đây là người bạn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-toi-nguyen-mot-doi/2546122/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.