Út ở nhà cậu Kiên có mấy tuần mà đã béo khỏe hẳn ra. Nó giờ cũng ra dáng một đứa trẻ con được ăn no mặc ấm rồi đấy. Má nó cũng hồng hồng có chút phinh phính. Thân thể còm nhom của nó lúc trước giờ cũng gọi là có da có thịt.
Nguyên nhân quan trọng của việc Út nhanh chóng thoát khỏi chế độ suy dinh dưỡng là việc Út được hầu cậu Kiên ăn cơm. Tại, cậu Kiên dạo này hay kêu mệt, đòi chị Dịu mang đồ ăn lên tận phòng cho Út phục vụ cậu. Rồi, cậu bảo Út cậu đang giảm béo, cậu chia cho Út hơn nửa rồi bảo Út ăn hết cho cậu, không cậu mang vứt cho chó. Út nhìn toàn đồ ăn ngon đắt giá thì vừa thèm vừa tiếc. Út lại sợ cậu giận. Út đúng là không sợ bị ăn đòn cho lắm, dù cậu chưa đánh Út cái nào mà toàn dọa, mà Út chỉ sợ cậu giận bỏ lơ Út, không thèm nói chuyện với Út như buổi tối hôm đầu tiên Út về. Phòng lại chỉ có cậu và Út, nên Út cũng đánh liều mà ăn hết phần cơm cậu cho. Cứ thế, đồ ăn thì ngon, tinh thần thì thoải mái, chẳng mấy Út đã tươi xinh, đáng yêu như một đứa trẻ đúng tuổi.
Cậu Kiên, sau thời gian cắt giảm lượng thức ăn, lại mỗi chiều chiều quyết tâm theo ba đi bơi cùng cậu Trung, giờ cậu đã bơi vừa nhanh vừa đẹp, dáng cậu cũng theo đó mà săn chắc hẳn, làn da có chút rám nắng khỏe khoắn, cậu còn cao hẳn lên, cũng xấp xỉ cậu Trung rồi. Nhìn hai anh em đi cạnh nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-theo-cau/31870/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.