Sắc mặt cậu Kiên chuyển sang màu đỏ lựng, Út bắt đầu lo lắng. Bình thường cậu rất ít khi uống rượu, đặc biệt mấy loại rượu như rượu Tùng mời thì càng không. Hôm nay, có lẽ cậu đang bực bội, lại còn trước vẻ mặt thách thức của Long, cậu mới nốc cạn chén rượu. Cũng chẳng có gì đáng nói nếu rượu này chỉ là rượu bình thường, nhưng đáng sợ hơn cho cậu Kiên, rượu này ngâm táo mèo, loại quả mà cậu bị dị ứng nặng. Cậu bắt đầu cảm thấy khó thở nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh trước ánh mắt hiếu kỳ của bao nhiêu người.
Long cười khẩy nhìn màu da đỏ như tiết gà dần chuyển sang màu tím của cậu Kiên, anh rót thêm chén nữa cho cả cậu và anh rồi nói:
- Chén trước là của tôi, chén này thay mặt cô Kim, người đã vì anh mà dừng cuộc chơi sớm. Anh nể mặt cô Kim được chứ?
Cậu Kiên nhìn xuống gương mặt lo lắng nhíu mày nhưng vẫn ngồi yên của Út. Út không nhìn lên. Cậu cầm chén rượu chuẩn bị đưa lên miệng.
- Anh Kiên, anh đừng uống nữa, chốc nữa chúng ta còn phải về.
Cô Ngọc đã từ phía sau cậu Kiên tiến lại dịu dàng cất tiếng. Cô lo cho cậu là lẽ đương nhiên.
Long liếc qua cô Ngọc rồi dừng lại ở gương mặt bực bội của cậu Kiên, anh mỉm cười ra điều thông cảm:
- Tiếc quá, tiểu thư Minh Ngọc đã nói vậy thì thôi, anh cứ nghỉ ngơi cho tan rượu rồi còn về với vợ. Tôi với các anh chị em ở đây sẽ tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-theo-cau/2206646/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.