Cậu Kiên và Út vừa bước lên nhà sàn, cô Ngọc vội ra đón cậu:
- Anh Kiên, anh đi đâu làm em lo lắng quá!
Cậu Kiên không trả lời, cậu vào chỗ nằm lấy mấy đồ đạc cá nhân rồi kéo tay Út xuống sân.
- Tao với mày về Hà Nội, ở đây làm gì nữa.
- Ơ… sao thế được cậu. Cậu đưa cô Ngọc đến đây cơ mà.
- Kệ nó đi, cho nó về cùng đoàn.
- Thôi… thế không được đâu cậu. Em không đồng ý.
Út giữ tay cậu lại, nhất quyết không thể đi thế được. Dù thế nào thì cậu Kiên cũng đã đưa cô Ngọc đến đây, cậu không thể bỏ lại cô ấy mà về trước được, như vậy thì quá đáng với cô ấy quá.
Long cũng từ phía nhà tắm tiến lại, nhìn chân Long mà Út giật mình. Vết rắn cắn sưng to lại còn tím lên rồi. Út áy náy bảo cậu Kiên:
- Hay chúng ta về sớm đi, cả cô Ngọc và anh Long đi cùng nữa. Em nghĩ anh Long cần vào viện kiểm tra vết rắn cắn, có vẻ không đơn giản cậu ạ.
Cậu Kiên đang bực nhưng nghe Út nói vậy cũng hợp lý. Cậu không nói gì.
Út mỉm cười nói với Long:
- Anh Long, anh Kiên sẽ đưa chúng ta về Hà Nội bây giờ, tôi thấy chân anh không ổn.
- Tôi không sao, Kim đừng quên tối nay đoàn có buổi thi team building phụ đấy nhé, không trốn được đâu.
Cậu Kiên thở dài, team building cái gì chứ, Út sắp nghỉ việc ở đó đến nơi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-theo-cau/2206633/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.