San San cựa mình tỉnh dậy.
Không thể tin là hiện tại cô và bố của người đáng nhẽ đã trở thành bạn trai cô đang trong một mối quan hệ, ở trong mơ. Hơn nữa, tình cảm ở trong mơ của bọn họ không hề vừa... một chút nào...
Hôm nay là buổi học cuối cùng trước Tết.
Cô xách theo túi đồ để trả bạn mình, rốt cuộc thì... Mỹ An không đi học? Thế là sao?
San San mở điện thoại, gọi vào số của bạn mình. Cô còn lo lắng là Hà Gia Dĩ đã đoán trúng, đáng nhẽ cô nên nói cho anh ngay từ đầu để anh đi kiếm Mỹ An mới phải.
May mắn thay là quá ba hồi chuông thì đã có người bắt máy.
"Alo?".
San San kinh ngạc khi cái giọng vừa trả lời kia chính là cái giọng đặc sệt ngái ngủ của anh hai mình.
"Anh Hà Gia Dĩ?! Sao anh lại bắt máy? Mỹ An đâu? Sao anh lại cầm máy của cậu ấy?!".
Hà Gia Dĩ nhìn quanh, ôm đầu.
Tối qua sau khi chở Mỹ An về nhà, anh đã đậu xe ở bên ngoài để đề phòng con bé trốn đi một lần nữa, hoặc ông cha dượng nổi khùng. Kết quả là chẳng có gì cả.
Mỹ An để quên điện thoại trên xe anh. Còn anh thì ngủ li bì ở đây. Chính anh cũng không hiểu mình thành ra thế này từ lúc nào? Từ khi nào anh vô công rỗi nghề tới mức đi làm bảo vệ vậy?
Thật điên khùng!
...
Đêm qua Mỹ An vào trong nhà thì mới biết, bố dượng cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3675808/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.