Nhạc San đã vô cùng sợ sệt vào ngày hôm sau. Nàng lo sợ rằng Lý Tế Kiệt sẽ trừng trị nàng tội khi quân. Kết quả không có.
Hắn vẫn tỏ ra như chưa hề có chuyện gì xảy ra...
Có lẽ, sau một hồi cân đo đong đếm, hắn thấy vẫn chưa đến lúc để trở mặt với nàng và Dương quốc.
A Hỷ chuẩn bị cho nàng một bộ trang phục gọn nhẹ để phù hợp với việc cưỡi ngựa bắn tên. Do không còn bị bệnh nữa nên hôm nay nàng đã phải tham gia cùng với mọi người tham gia đi săn.
Nhạc San không dám nói kỹ năng cưỡi ngựa bắn cung của mình được như Ngũ điện hạ, thậm chí một nửa cũng không bằng, một phần một trăm cũng không bằng. Ngày còn nhỏ, ở Dương quốc, nàng chỉ học qua hai môn này một cách qua loa. Vừa mới học được cách trèo lên lưng ngựa và cưỡi đi vài bước thì trong cung đã xảy ra biến cố.
Con ngựa của nàng còn đang cứ tìm cách húc đầu vào thân cây lớn do nàng không sao điều khiển được nó. Có không ít các công tử đi qua, nhìn nàng cười nhạo. Rồi ngay cả đến kẻ thù của nàng là Lý Thi Uyển cũng đến để góp vui.
"Ôi, một con chim tước cố bay lên cành cao để làm phượng hoàng. Kết cục cũng chỉ đến vậy thôi!".
Nhạc San rất mất mặt nhưng nàng vẫn chưa chịu đầu hàng trước số phận.
"Ngựa ngoan. Ngoan nào... Ngoan nào... chúng ta ra đường lớn có được không em?".
Cảm giác hoàn toàn không giống với cảm giác hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3567008/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.