Edit: Chi 
Beta: Mộc 
============================ 
Đường Dịch cõng Vân Tranh trên lưng đứng trong thang máy, sau khi cửa thang máy mở ra, Nghê Tôn khoát tay áo với người phụ nữ vẫn luôn đi theo bên cạnh. Người phụ nữ không hiểu, khó hiểu hỏi: "Anh... Anh muốn làm gì? " 
Nghê Tôn bĩu môi, đẩy người phụ nữ đến cửa thang máy, còn mình thì trốn ở bên trong, ấn cửa thang máy, sợ cửa lại, đồng thời nói: "Nhìn xem bên ngoài có fan hâm mộ hay đám chó săn hay không. " 
"Ồ!" Cô ngay lập tức nhìn ra ngoài, nhìn trái ngó phải và trả lời, "Tôi không nhìn thấy bất cứ ai khác." 
Nghê Tôn lúc này mới đi ra ngoài, đem "Kính người mù" tháo xuống, dùng mắt thường quan sát xung quanh, xác định không thành vấn đề mới câu cằm Đường Dịch, ý bảo có thể đi ra. Đường Dịch và Nghê Tôn tương đối quen thuộc, tự nhiên hiểu ý của Nghê Tôn, cõng Vân Tranh đi ra ngoài. Đi được không xa, Trịnh Cẩn Du liền lái xe đến trước mặt bọn họ. 
Đường Dịch nhét Vân Tranh vào trong xe, tự mình ngồi hàng sau. Người phụ nữ đi theo lên ghế lái phụ, khẩn trương đến luống cuống tay chân. 
"Tôi không đi theo, có cần lưu lại cho cậu thịt viên kho tàu?" Nghê Tôn hỏi. 
"Lát nữa tôi sẽ trở về." Đường Dịch trả lời. 
"Được." Nghê Tôn vừa chuẩn bị rời đi, người phụ nữ ngồi ở hàng ghế đầu liền mở cửa sổ xe, khẩn trương hỏi, "Nghê Tôn, anh có thể ký tên cho tôi không? "  
Nghê Tôn dừng lại, gật gật đầu, tiếp theo hai người đều đứng yên. Người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-mot-chut-ngot-ngao/244445/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.