Uống đến say bảy phần, An Nặc Hàn nhìn giờ đã khôngcòn sớm, vừa muốn rời khỏi, không ngờ lại gặp lại người bạn đã nhiều năm khôngthấy ở ngoài hành lang. Hàn huyên một lúc mới biết được bạn mình cũng đã đổinghề làm buôn bán hợp pháp, mấy năm nay ở Australia buôn bán cũng tốt lắm, lãikhông ít tiền.
"Đi! Đi! Khó có ngày hôm nay gặp được, vào tronguống mấy chén." An Nặc Hàn bị bạn kéo vào gian phòng bao sang trọng, cũngkhông biết lại uống thêm bao nhiêu rượu, nói chung là càng uống càng cảm thấyđời người vô thường, bọn họ không nhịn được nhớ tới những năm tháng hết sứclông bông năm mười tám tuổi.
Khi đó họ cũng đã từng một bụng nhiệt huyết, một lòngmuốn lang bạt trên xã hội đen Australia một phen.
Có một lần... Họ bị một lão đại xã hội đen bản địaAustralia vây tại phòng tắm hơi, thiếu chút nữa bị người ta đánh chết.
Ngay khi An Nặc Hàn tưởng rẳng bản thân mình không cònđường trốn thoát, An Dĩ Phong mang theo hơn mười người vây chặt phòng tắm hơikhông lọt một khe, nhưng ông không hề động tay, thái độ thành khẩn nói với tênlão đại vênh vão kia: "Ông bỏ qua cho nó, tôi bảo đám sau này sẽ không đểông nhìn thấy nó nữa!"
Tên lão đại kia khinh thường dùng tiếng Anh hỏi:"Mày là ai?"
"Tôi là bố của Anthony." An Dĩ Phong đặt haivali dollar Mỹ lên bàn. "Tôi chỉ có một đứa con trai là nó, cho dù thếnào, hôm nay tôi nhất định phải dẫn nó đi."
Tên lão đại kia nhìn tình hình lúc đó, vừa cầm tiềnchạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-lon-nhe-duoc-khong/2088414/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.