Rời khỏi nhà Dạ Thiên Phong đi đến một nơi. Đây là một thành phố nhỏ, cách rất xa trung tâm. Chỉ có vài ngôi nhà nhỏ nằm kế nhau, còn xung quanh chỉ là biển.
Thiên Phong anh đến đây để gặp một người.
Tiếng động cơ xe vừa dừng, Thiên Phong bước xuống xe với nét mặt ảm đạm. Không một chút gợn sóng.
Thoát chốc anh đã đứng trước mặt một người đàn ông
- "Cậu đến rất đúng lúc nhỉ?"
Giọng nói người đàn ông cất lên.
Anh kéo mi tâm nhìn thẳng vào mặt ông ta.
- "Rốt cuộc thì ông là ai."
- "Cậu thật sự muốn điều tra về cái chết của ba mình sao"
Ánh mắt của Thiên Phong bây giờ càng thêm kiên định. Anh nhìn chăm chăm vào người đàn ông trước mặt. Tại sao ông ta lại biết cái chết của ba anh. Chẳng lẽ năm đó ông ta đã biết được gì sao. Nhưng cái chết của ba anh năm đó được đội ngũ y tá bác sĩ chuẩn đoán là bệnh.
Anh hỏi.
- "Ông muốn gì"
- "Tốt nhất tôi khuyên cậu đừng lún sâu vào việc truy tìm về cái chết của ba cậu. Nếu không..."
Anh không sợ mà còn đi lại
- "Nếu không thì sao"
Nhưng người đàn ông kia dường như quá quen thuộc về thái độ của Thiên Phong. Ông ta không tỏ ra sợ hãi.
- "Những người xung quanh cậu"
- "BÙM"
- "Hahahahahhaha"
Nói xong ông ta cười lớn.
Thiên Phong nghiến răng nghiến lợi. Tay chỉ thẳng vào mặt ông ta.
- "Nếu như ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-den-ngay-mai/2942945/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.