Thẩm Tuyết Mạn giả vờ lo cho anh nên cũng vào bệnh viện thăm.
Khi cô ta bước vào thấy Thiên Phong ân cần nhẹ nhàng đút từng muỗng cháo cho Thanh Thanh. Cô ta tức giận đến mức mặt mày đỏ lên.
Khụ khụ.
Anh và Thanh Thanh đang cười với nhau thì nghe giọng ai đó,anh xoay người lại thì thấy Thẩm Tuyết Mạn.
- "Chị chưa quay về Anh sao."
Nghe Thiên Phong hỏi như vậy thì cô ta bất chợt khựng lại, chẳng lẽ anh đang nghi ngờ cô về chuyện tối hôm đó sao.
- "À..à, có chút việc nên chị phải ở lại giải quyết."
Nghe cô ta nói vậy thì Thiên Phong chỉ gật đầu nhẹ rồi quay sang đút cháo cho Thanh Thanh.
- "Chị vào đây làm gì.?"
- "Chị nghe tin em gặp tai nạn nên vào thăm em."
Thiên Phong nghe cô ta nói chuyện mà không biết liêm sĩ nên cười nhếch mép, bỏ ghế đứng dậy.
- "Tôi thì chỉ trầy xước nhẹ, còn vợ tôi thì khá là nặng. Và tôi đang điều tra rõ việc này, nếu để tôi biết được kẻ nào đứng sau chuyện này thì..."
Bỗng dưng anh cầm con dao gọt trái cây ở gần đó lên lật qua lật lại.
Thẩm Tuyết Mạn như bị nói trúng tim đen có vẻ chột dạ nên chỉ biết cười trừ.
Thấy tình hình không ổn nên cô ta ở lại không lâu rồi rời đi.
- ---
Thanh Thanh cuối cùng cô cũng được trở về nhà. Vì Thiên Phong muốn cô khoẻ hẳn mới cho cô xuất viện, mấy ngày qua cô như muốn chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-den-ngay-mai/2942914/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.