Như thường ngày, hôm nay Thanh Thanh thức dậy từ rất sớm. Mở mắt dậy thì cô đã quơ tay tìm điện thoại đầu tiên, cô muốn xem anh có nhắn tin gì cho cô không.
Mở điện thoại thì thấy dòng tin nhắn hôm qua anh đáp trả cô. "Anh ấy đi tắm rồi" và thêm một vài tin nhắn từ số của Thẩm Tuyết Mạn, cô tò mò vào xem thì thấy hình ảnh của anh và Thẩm Tuyết Mạn ôm nhau ngủ, cô ta quấn chặt lấy anh, còn tay anh thì đặt lên vai cô ta vỗ về, nhìn họ như một cặp đang yêu nhau vậy Bỗng dưng nước mắt nóng hổi cô rơi trên gò má.
Tự an ủi bản thân rằng đó chỉ là sự hiểu lầm mà thôi, anh yêu cô như thế chắc chắn rằng sẽ không bao giờ phản bội cô. Mặc dù đã trấn an bản thân nhưng không cách nào cô có thể nghĩ khác đi. Cô vuốt ve chiếc bụng nhỏ của mình mà thầm thì.
- "Bé con, ba con có yêu chúng ta không."
reng reng reng
Tiếng chuông điện thoại phá tan bầu không khí u sầu của cô. Cầm điện thoại lên thì thấy là anh gọi, cô vội lau đi nước mắt.
- "Anh gọi em có việc gì không."
- "Có việc gì anh mới được gọi em sao."
- "Dạ không."
- "Em ăn uống gì chưa "
- "Em chuẩn bị đi đây, anh ăn uống gì đi nhé đừng nhịn đấy"
Vừa nói dứt câu cô tắt máy cái rụp. Cô ôm gối khóc oà lên, rõ ràng trước mặt anh yêu thương quan tâm lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-den-ngay-mai/2942905/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.