Hôm nay sau khi tan làm thì anh đưa cô đi khám thai. Do dạo này anh ân cần chăm sóc cô, chú ý đến vẫn đề sức khoẻ của cô nên cô tăng lên được vài kí và đứa bé trong bụng cũng tốt lên rất nhiều.
Sáng, trưa, chiều tối lúc nào anh cũng bắt cô ăn, ăn và ăn. Cô không ăn thì anh lại bé con ra làm lí do bắt cô ăn cho bằng được.
- ---
Ở công ty làm việc thì anh cưng chiều cô rõ ra. Làm không được lâu thì anh lại cho người mang nước đến cho cô, đồ ăn đến cho cô.
Những cảnh tượng như vậy đều được Thẩm Tuyết Mạn thu vào mắt. Cô ta nghiến răng nghiến lợi, đáng lẽ cái vị trí đó phải là của cô ta, nhìn Thanh Thanh được anh cưng chiều như vậy cô ta thật sự không hài lòng một chút nào.
Trưa hôm nay anh bắt cô vào phòng làm việc của anh ăn cơm cùng anh, mọi lúc cô cứ muốn ăn dưới kia, mọi người cứ nhìn anh và cô thật sự không có một chút riêng tư.
- "Phong, em không đói, em thật sự không ăn nổi nữa."
Anh nhìn cô rồi trầm ngâm.
- "Em no rồi sao."
Cô thành thật gật đầu.
- "Vâng."
Rất đúng ý anh, hạ thấp người xuống hai tay mạnh mẽ bế cô lên rồi thẳng vào trong phòng nghỉ riêng của anh. Nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường.
Cô ngố ngơ nhìn anh, anh định làm gì vậy, không phải chứ ở đây là nơi làm việc mà, với lại cô đang có em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-den-ngay-mai/2942899/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.