- "Ba, sao ba cứ chờ mãi thế, hắn làm hại con như vậy, sao ba còn chờ gì nữa."
- "Vài ngày nữa, hắn sẽ có một bất ngờ thôi."
- "Con gái ngoan, hắn làm con thành như thế này thì làm sao ba tha cho hắn được."
Ninh lão gia ôm Thẩm Tuyết Mạn vào lòng mà trấn an. Thẩm Tuyết Mạn là đứa con gái duy nhất và cũng là viên kiêm cương của ông. Vậy mà Dạ Thiên Phong anh lại làm cô thành ra như vậy thì ông nhất quyết không tha, cùng lắm thì bỏ cái mạng già này thôi.
Đang ngồi trong phòng họp. Cô là thư kí của anh nên lúc nào cũng ngồi ghế kế anh. Thấy chưa đến giờ họp nên cô chủ động đi lấy nước cho mọi người.
Khi lấy đủ hết, nhìn bề ngoài thì ly nào cũng như ly nào. Nhưng lại có một cái ly được in dấu môi ngay miệng ly. Đúng, nó là ly của Thiên Phong, cô dành riêng cho anh.
Đặt từng ly ở vị trí của từng người, tới chỗ anh khi cô đặt ly xuống. Anh nhìn thấy vết son thì mỉm cười. Cô thì nhìn anh mà nháy mắt. Nhìn vào cứ tưởng anh và cô mới yêu không đó, đã là vợ chồng rồi con ngại ngùng nữa.
Anh cầm ly cà phê lên, thổi thổi sau đó kê miệng ngay chỗ vết son của cô mà uống.
Hai người cứ tưởng mọi người trong phòng họp không ai thấy. Nhưng thật ra ai cũng thấy, ánh mắt của anh thì họp nhưng lúc nào cũng nhìn cô.
Ở dưới gầm bàn. Chân cô và anh cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-den-ngay-mai/2942869/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.