Tang Xảo: Mình sẽ chết sao?
Thôi Lịch: Không chết được đâu
Tang Xảo: Nhưng mà mình đau lắm.
||||| Truyện đề cử: Song Sinh Hoán Đổi: Ngọt Ngào Riêng Em |||||
Thôi Lịch: Mình chưa có phép sao cậu có thể chết được
* * * * *
Thế vận hội mùa đông được tổ chức thường niên vào mỗi năm, đặt biệt vào mùa đông để góp phần rèn luyện sức khỏe năng cao tinh thần đồng đội của các học sinh
Đây cũng là dịp các học sinh thay nhau thể hiện điểm mạnh của bản thân, cùng nhau thể hiện tinh thần yêu thể thao yêu sức khỏe
Danh sách được đưa xuống, các bạn học đều đã đăng ký các môn thể thao yêu thích của mình. Chỉ còn Tang Xảo là vẫn chưa biết chọn thế nào, vì điểm yếu chí mạng của cô chính là vận động. Học gì cũng giỏi chỉ có các môn vận động ngoài trời là cô xin giơ tay đầu hàng
Ngập ngập ngừng ngừng,suy suy nghĩ nghĩ. Rốt cuộc chỉ còn duy nhất môn nhảy sào, đành phải chấp nhận mà chẳng thể nào từ chối, những môn thể thao có độ khó như nhảy sào,thật sự có chút làm khó Tang Xảo rồi
Một bạn học nữ đập bàn đứng dậy lên tiếng,"Rõ ràng là mình đăng ký chạy tiếp sức 400 m mà sao giờ lại đổi thành chạy đường dài 5.000 m rồi muốn mình chạy xong đứt hơi mà chết sao?"
Rồi lại tiếp tục một bạn học sinh nam khác cũng lên tiếng "Mình cũng vậy đây, rõ là đăng ký môn kéo co thì lại bị đổi thành chạy phượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-cho-den-bao-gio/2962461/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.