“Anh mãi mãi là anh trai em.”
Mùa đông năm ấy Trì Sính không trở về, thậm chí lúc Đào Hiểu Đông đi công tác còn cố ý vòng qua Bắc Kinh một chuyến, nhưng Trì Sính vẫn không theo anh về, nói là đã kiếm được công việc làm thêm, đã hẹn sẵn rồi.
Đến Tết, Trì Sính gửi cho Đào Hiểu Đông một khoản tiền, nói là tiền áp tuế.
Đào Hiểu Đông cũng chuyển lại cho anh một khoản, nhắn là: “Anh và anh Thang gửi, kỳ nghỉ tới nhớ tranh thủ về nhà đấy!”
Lúc đi Trì Sính không mang theo gì cả, Đào Hiểu Đông dúi cho anh một chiếc thẻ, trong đó có một khoản tiền lớn. Hôm giao thừa Đào Hiểu Đông gọi video cho Trì Sính, Đào Hoài Nam đang ngồi ngay bên cạnh, video vừa kết nối cậu lặng lẽ đứng dậy quay về phòng bên, đứng ở một nơi mà bất kể Đào Hiểu Đông đang ngồi trên sofa quay điện thoại thế nào cũng không tới chỗ cậu.
Trong video Trì Sính nói với Đào Hiểu Đông rằng: “Chúc anh năm mới vui vẻ, mang niềm vui tới cho anh Ngôn.”
“Anh vui cái nỗi gì chứ,” Đào Hiểu Đông nói với cậu em này, “Nhà người ta giao thừa đều đoàn viên, anh chẳng đoàn được viên nào thì vui cái nỗi gì chứ.”
Trì Sính không trả lời anh, chỉ lặng lẽ cười.
Sau khi tắt video, Đào Hoài Nam mới ra khỏi phòng, lại quay về ngồi kế bên anh. Đào Hiểu Đông hỏi cậu: “Sao không nói chuyện với anh nhỏ thế?”
Đào Hoài Nam lắc đầu, bảo rằng: “Anh ấy không muốn nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593190/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.