“Họ vẫn luôn có thế giới nhỏ thuộc về hai người, tất cả được Đào Hiểu Đông ngầm cho phép.”
Nhịn một lúc lâu, cuối cùng cũng nhẹ người. Đào Hoài Nam kéo quần lên, Trì Sính đỡ cánh tay đưa cậu xuống. Hai người ra khỏi lều, cảm nhận được không khí bên ngoài, Đào Hoài Nam hít sâu một hơi bảo rằng: “Ban nãy nghe thấy tiếng cửa mà em mừng ghê nơi.”
Câu này nghe dường như cậu nhớ hai anh lắm, nhưng thực tế là nhịn tiểu lâu quá, chỉ mong anh về để đưa cậu đi vệ sinh.
“Em đừng để ý người ta có nhìn em hay không, nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ.” Trì Sính nói với cậu.
“Như thế xấu lắm,” Đào Hoài Nam vội vàng lắc đầu từ chối, “Sao anh không dạy em cái gì tử tế vậy.”
Đào Hoài Nam là một cậu bé rất sợ xấu, từ trước đến giờ vẫn luôn như vậy, không ỷ vào đôi mắt không nhìn thấy gì mà làm những hành động không đúng đắn. Điều này cũng nhờ vào Đào Hiểu Đông và Trì Sính dạy dỗ em rất cẩn thận, từ nhỏ đã có những dấu hiệu “Việc không thể làm cấp độ 1, 2, 3”, giúp cho Đào Hoài Nam có những hành vi và cử chỉ giống như bao đứa trẻ bình thường khác, thậm chí còn làm tốt hơn cả họ yêu cầu.
“Thím nhiệt tình quá, cả buổi tối cho em ăn bao nhiêu hoa quả, buổi tối em nằm đã mót rồi.” Đào Hoài Nam đi vệ sinh xong còn chưa rửa tay, lúc này cậu không nắm tay Trì Sính, chỉ nhỏ giọng nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593178/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.