“Anh Thang à anh quản anh ấy đi!”
“Hôm qua tớ dặn cậu học thuộc mấy eo biển cậu đã học chưa thế?” Sáng sớm Đào Hoài Nam vừa mới tới phòng học, bạn cùng bàn đã nhắc nhở.
“Tớ học rồi,” Đào Hoài Nam đảm bảo, “Lát nữa tớ đọc cho cậu kiểm tra.”
Tuy rằng Phan Tiểu Trác hướng nội, nhưng thành tích học tập rất xuất sắc, cậu ấy vẫn luôn nằm trong top 5 của lớp, tuy không giành được vị trí đứng đầu, nhưng lần thi tốt nhất thành tích xếp thứ hai lận, lần thi tệ nhất cũng không nằm ngoài top 5. Cậu ấy thường đưa vở ghi chép cho Đào Hoài Nam, để cậu mang về nhà, Trì Sính sẽ giúp cậu in sang tài liệu chữ nổi. Có lúc cậu ấy còn ở nhà gửi file cho Đào Hoài Nam.
Đào Hoài Nam luôn miệng nói “Cảm ơn” cậu ấy, ban đầu Phan Tiểu Trác còn ngượng ngùng nói “Không có gì”, sau này ngồi với nhau một thời gian dài rồi, thi thoảng Phan Tiểu Trác còn nói, “Cậu đừng cảm ơn hoài, tớ không biết đáp lại thế nào.”
Ngày nào vở ghi chép và kiến thức của học sinh giỏi cũng bị ép truyền tải vào trong đầu Đào Hoài Nam, ở trường học Phan Tiểu Trác luôn trông chừng cậu học thuộc, quay về nhà còn nhắc Trì Sính chuẩn bị đề, nếu thành tích của Đào Hoài Nam không được tốt thì đúng là chẳng còn gì để nói.
Trên người bạn cùng bàn lúc nào cũng phảng phất mùi thuốc Đông y, mùi đắng the the, không dễ ngửi nhưng vẫn ổn, Đào Hoài Nam không ghét mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593175/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.