“Nhát gan, giật mình lại ngã ra đấy bây giờ.”
Lần đầu tiên Đào Hoài Nam đăng bài lên trang cá nhân, chỉ trong chốc lát đã nhận được rất nhiều lượt thích và bình luận, nghe từng tin nhắn hơi mệt. Chức năng Talkback cho người mù nhiều tính năng vẫn chưa được hoàn thiện, sử dụng không được thuận tiện, thực ra rất nhiều thao tác giao diện phải tự mò mẫm.
Quá trình sau đó Đào Hoài Nam chủ yếu nghịch điện thoại, Trì Sính cũng không để ý tới cậu nữa, Đào Hoài Nam cúi gằm đầu chơi.
Mãi đến khi xe dừng lại, đến nơi được các bạn nam gọi xuống.
Họ phải leo một ngọn núi nhỏ, thực ra Đào Hoài Nam không tham gia các hoạt động ngoài trời như vậy nhiều, hoạt động như leo núi thì chưa từng leo qua. Tổ chức hoạt động này đưa cậu theo sẽ rất nguy hiểm, nếu không có Trì Sính có lẽ sẽ không cho cậu tham gia, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì không ai có thể chịu trách nhiệm.
Mỗi giáo viên phải phụ trách nhóm học sinh theo xe mình, trước khi leo núi phải kiểm kê sĩ số, trong quá trình này phải tập trung chú ý không thể để thiếu người, Đào Hoài Nam được Trì Sính nắm tay, các bạn học khác đều mải quay phim chụp ảnh, chỉ có hai người họ không quay gì cả.
Trên bậc thang có một lớp băng đọng mong mỏng, rất trơn. Giáo viên đi sau cùng cầm loa nhắc nhở học sinh chú ý, lúc chụp ảnh không được nơi lỏng cảnh giác, phải đứng ngay ngắn một chút.
Ngoài trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593161/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.