“Có lẽ em không phải em ruột của anh, nhưng anh là anh trai ruột của em.”
“Em tin anh.” Đào Hoài Nam đưa tay lên xoa mặt anh, “Em biết anh rất giỏi giang, nhưng như vậy anh sẽ phải vất vả hơn nhiều.”
Trì Sính không để tâm mà xoa cằm cậu: “Đừng nghĩ lung tung.”
Hai anh em cứ ngồi như vậy từ chiều tới tối, Trì Sính phải đi chuẩn bị cơm tối hai người rồi. Đào Hoài Nam nắm lấy vạt áo anh, im lặng không nói gì. Trì Sính muốn đứng lên, anh vỗ người cậu, trước lúc tránh ra Đào Hoài Nam ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hôn lên cằm Trì Sính.
Trì Sính xoa đầu cậu, anh để Đào Hoài Nam ngồi tại chỗ, còn anh đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối.
Đào Hiểu Đông không ngó ngàng gì tới cả hai cậu em, nhìn đứa nào cũng thấy bực mình.
Nhưng thân làm anh cả không thể bỏ nhà đi mãi được, mỗi ngày Đào Hoài Nam đều gọi cho anh hai cuộc điện thoại, mấy hôm sau Đào Hiểu Đông mới trở về, vừa về đến nhà lập tức thay đồ đi tắm rửa, cũng không nói chuyện với hai cậu em.
Đào Hoài Nam đứng trước cửa đợi anh đi ra, Trì Sính đi gọt hoa quả.
Đào Hiểu Đông tắm xong đi ra, trên đầu vẫn còn đội khăn bông, hai cậu em đều dõi mắt nhìn về phía anh.
“Anh à.” Trì Sính lên tiếng.
Đào Hiểu Đông làm như không nghe thấy.
“Anh à anh để ý tới em đi mà.” Đào Hoài Nam duỗi tay về phía anh, lúc Đào Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593155/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.