“Dây thần kinh xấu hổ của em làm việc rồi à?” Trì Sính nhướng mày, “Buổi tối thì tan ca?””
Đào Hoài Nam vô tư lự, có cái gì nói cái đó, bị người ta tụt quần xuống, xối nước lạnh hơn mười phút cũng không cảm thấy ngại ngùng gì cả, thế mà lúc này đây lúng túng lắp bắp “chỗ đó đó” chỉ vị trí kia.
Trì Sính nghĩ mất hai giây mới hiểu ra, anh ngồi dậy bật đèn lên.
“Sao vậy?” Trì Sính nhìn Đào Hoài Nam nằm ở đó lấy tay che mặt, “Sao lại đau ở đấy?”
“Thì bị bỏng đấy…” Đào Hoài Nam chau mày, hạ giọng nói, “Nước bắn lên.”
“Sao em không nói?” Trì Sính vén chăn lên, duỗi tay ra muốn kéo quần cậu, anh chau mày, rõ ràng hơi bực bội, “Sao lúc xối nước em không nói?”
“Lúc đấy cũng không đau lắm..” Đào Hoài Nam che lưng quần kêu “oai oái” cản anh lại, không cho anh kéo, “Anh giúp em lấy thuốc để em tự thoa…”
“Tránh ra,” Trì Sính đẩy tay cậu ra, “Đừng lảm nhảm, để anh xem.”
Đào Hoài Nam bị tụt quần chỉ cảm thấy hơi xấu hổ lúc ban đầu mà thôi, sau đó cũng không để tâm nữa, nhìn thì nhìn đi, nếu không thì còn có thể làm thế nào nữa. Lại nói đó là anh nhỏ của cậu, từ nhỏ tới lớn nhìn không biết bao nhiêu lần rồi, hồi tiểu học có một lần chú chim non bị viêm, ngày nào Trì Sính cũng phải cầm bông ngoáy tai giúp cậu thoa thuốc, thoa liên tục một tuần liền.
Phía trước đỏ ran lên, Trì Sính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593150/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.