Hứa Duy vẫn luôn chờ Vu Thế Châu nhẹ nhàng, nhưng mà anh rất dẻo dai, cảm giác dục vọng cuộn trào, anh chỉ cần nghỉ ngơi một lúc sau đó lại điên cuồng cướp bóc. Sau mấy lần Hứa Duy lên đỉnh, hoa huyệt vừa đỏ vừa sưng, giữa hai chân ẩm ướt, một lượng bọt lớn dính vào lông mao.
Anh vẫn chưa dừng lại, vừa trầm mặc lại tà ác, Hứa Duy ngồi ở trên đùi anh, côn thịt nhanh chóng ra vào giữa hai chân. Lông mày cô nhíu chặt, vô sự tự thông làm nũng, lưỡi mềm mại ngậm dái tai anh, “Thế Châu, em rất đau, không muốn. . . Ừm, buông tha em, ngày mai em còn muốn tới nghe anh thuyết trình, buông tha em nhé. . .”
Côn thịt nóng như lửa vẫn nặng nề quất trên da thịt cô , rất có quy luật, tay cô chậm rãi mò xuống dưới, lần đầu tiên sờ tới thứ đồ vật đang không ngừng làm loạn trong người mình. Vừa thô, vừa nóng lại vừa cứng, Vu Thế Châu bị cô sờ loạn hô hấp trở nên dồn dập.
Nhưng cũng không có ngăn cản cô, Hứa Duy đụng trúng thứ gì đó dinh dính, dính ở trên tay, nhớ tới côn thịt vẫn vùi sâu trong cơ thể mình, mặt ửng hồng lên. Tiếng rên rỉ đứt quãng , có chút khàn khàn.
Không chút kỹ thuật sờ tiểu đệ của anh, ngậm lấy yết hầu của anh, giống như yêu tinh câu dẫn hồn người, Vu Thế Châu ngắm nhìn dáng vẻ yêu kiều như vậy tình dục trong mắt càng thêm đậm. “Ừm. . . Cho em đi, bắn cho em. . .”
Lần đầu tiên nói những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-la-khong-tuoc-cung-bi-vu-giao-su-an-sach/1796457/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.