Từng tới chỗ này ăn rất nhiều lần, Hứa Duy cẩn thận nghĩ, phát hiện mấy lần đó đều là Vu Thế Châu dẫn cô tới. Khi cô làm việc cũng rất liều mạng, phần lớn thời gian Vu Thế Châu, thân làm chồng rất quan tâm đến bữa ăn của cô.
Bất giác lại cảm thấy có hảo cảm với anh, gọi món xong còn chưa bắt đầu ăn, liền gặp hai người quen, là Tô Tĩnh và Vạn Lệ Tước cũng ra ngoài ăn cơm. Vừa vặn bọn họ cùng chọn chung nhà hàng, Vu Thế Châu vì hẹn trước nên vừa tới đã có chỗ, Vạn Lệ Tước thì ngược lại bây giờ mới tới.
Muốn cùng ngồi một bàn với bọn họ, Hứa Duy tỏ vẻ thờ ơ, Tô Tĩnh ngồi xuống bên cạnh cô, cao hứng nói: “Lúc trước đều là Thế Châu dẫn tôi tới đây, hiện tại anh ấy dẫn cô tới, Lệ Tước dẫn tôi tới, lại còn gặp nhau nữa.”
Hứa Duy có chút ngạc nhiên nhìn Tô Tĩnh, mặc dù trước mặt người ngoài hai người có vẻ rất thân nhau, nhưng chỉ tự mình hiểu rõ là hai người rất ghét nhau , tỏ vẻ thân thiết như vậy nhất định là trong lòng có quỷ.
Bởi vì hai người tới, liền biến thành bàn tiệc, Vạn Lệ Tước gọi phục vụ tới gọi thêm mấy món, còn mở rượu. Nhìn thấy rượu Hứa Duy liền nhớ tới tối ngày hôm qua uống say, còn cùng Vu Thế Châu làm những chuyện không có cách nào miêu tả, mặt đột nhiên đỏ lên.
Vạn Lệ Tước ngạc nhiên nhìn cô, “Em bị cảm sao?” Hứa Duy lườm anh, Vu Thế Châu rót nước vào cốc Hứa Duy, mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-la-khong-tuoc-cung-bi-vu-giao-su-an-sach/1796452/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.