Cuộc phỏng vấn ngày hôm qua là nguyên nhân cho tình cảnh bi thảm của cô bây giờ.
Đứng ở trước cửa hàng nhà người ta giữa cái nắng chói chang của mùa hè, lòng can đảm của cô cũng tan biến, cô vừa xấu hổ vừa lo lắng đi đi lại lại trước cửa.
Huấn luyện viên Steve nói Iman làm thêm ở đây nhưng không nói chỗ anh làm cụ thể là ở đâu. Đương nhiên là cũng có thể ông đã nói nhưng lúc ấy cô quá lo lắng nên không nghe thấy, cô chỉ chú ý đến địa chỉ đường và biển số nhà.
Cô định là dù đối phương có làm ở nhà hàng hay quán bar thì cô vẫn sẽ giúp anh một nửa công việc, như thế thì anh có thể kết thúc công việc sớm và có thể đến sân tập.
Cô đặc biệt mặc áo tối màu ngắn tay cũ nhất trong tủ quần áo và quần bò tối màu, nghĩ rằng dù hôm nay có bị bẩn quần áo cũng không sao. Hôm nay cô cố gắng chiến đấu thì một ngày đẹp trời sẽ có được kết quả, sốt cà chua, thịt bằm, mù tạc bay đến đây đi.
Chỉ cần có thể gọi Iman thì mọi chuyện đều ổn nhưng hiện tại...
Đứng trước cửa studio được decor hoành tráng, bộ đồ này của cô không hợp chút nào.
Đột nhiên cánh cửa được mở ra từ bên trong, một cô gái mặc áo ba lỗ bó sát màu trắng bước ra, cúi đầu nhìn cô gái trước mặt, cô ấy nhìn phong cách ăn mặc của Lương Điềm Vi có hơi ngứa mắt.
Cô gái đó lên tiếng: "Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-hon-tuong-vi/2843777/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.