Ánh mắt nghiêm túc cùng với thái độ thẳng thắn của anh khiến cho Niên Ái có chút căng thẳng theo. Niên Ái chậm chạp phản ứng, lời nói mang ngữ điệu gượng gạo:"Anh...anh nói đi."
Linh cảm từ tận đáy tim nói cho Niên Ái biết được chỉ ít phút nữa thôi sẽ có một điều gì đó sẽ diễn ra trước mắt cô.
Một thoáng do dự vụt lên trên đôi mắt của anh, tay vẫn cứ nắm chặt cô, không biết là anh đang suy nghĩ điều gì mà gương mặt đột nhiên lại toát lên vẻ trầm ngâm lạ thường.
Ngẫm nghĩ không lâu, cuối cùng cái vẻ quyết đoán mạnh bạo ấy không biết từ lúc nào đã quay trở lại. Từ trong túi áo còn lại, anh lấy ra một chiếc hộp vuông nhỏ màu xanh đậm, luyến tiếc buông tay Niên Ái ra, Định Ngôn hạ thân người, quỳ một chân xuống nền đất.
Anh nhẹ nhàng mở bật chiếc hộp trong tay, bên trong là một chiếc nhẫn hiện ra. Giọng nói ôn hòa, từng lời từng chữ rõ ràng cất lên:"Niên Ái đồng ý làm vợ anh nhé."
Sự bất ngờ khiến Niên Ái lui ngược về sau một bước, mặc dù đã nghĩ đến cái viễn cảnh này hàng trăm lần trong đầu nhưng cô vẫn không thể nghĩ được anh sẽ cầu hôn vào lúc này.
Chỗ đứng của cả hai có hơi khuất hơn so với những chỗ khác vậy nên việc anh quỳ xuống cầu hôn cô tạm thời vẫn chưa gây được sự chú ý của quá nhiều người. Ánh sáng lấp lánh chiếu lên gương mặt anh tuấn của Định Ngôn, anh đang quỳ, quỳ trước mặt người con gái mà anh yêu nhất trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dong-den-em-lai-noi-yeu-anh/446284/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.