Không còn là một cô gái yếu đuối khóc lóc lúc nảy, Tuệ Mai hiện tại ngồi trước mặt Niên Ái như một cô gái tràn đầy sự tham vọng, mưu đồ và xảo quyệt. Điều này cũng không là gì bất ngờ với Niên Ái vì có một người cha như thế đứa con ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Niên Ái không hề nhượng bộ, cô ta làm ra dáng vẻ thế nào, Niên Ái làm gấp đôi thế ấy:"Quá khen rồi"
Phong thái ung dung không lo sợ của Niên Ái lại vô thức khiến cho thâm tâm Tuệ Mai thấp thỏm mấy phần, Tuệ Mai thừa biết từ khi còn đi học cô ta vốn đã không phải là đối thủ với Niên Ái về khoản miệng lưỡi.
Tuệ Mai:"Không vòng vo nữa, tôi khuyên cậu nên tránh xa Định Ngôn ra đi"
Niên Ái giở giọng khinh bỉ:"Ha, nếu là lời khuyên thì tôi từ chối tiếp nhận được không?"
Tuệ Mai trừng mắt:"Vậy nếu như tôi ép buộc cậu thì sao?"
Niên Ái tay chống lên càm:"Ồ, vậy thì cậu có tư cách gì để ép buộc tôi?"
Tuệ Mai ngã dựa người vào ghế, cô nàng khoanh tay lại:"Tôi biết gần đây cậu đang bận rộn về chuyện xuất bản sách"
Tuệ Mai:"Với quy mô của công ty ba tôi, muốn cấm sóng một tác giả như cậu thì chắc không khó đâu nhỉ?"
Cô ả Tuệ Mai này lại dám dùng chuyện xuất bản sách để đối phó với Niên Ái, nhưng cô ta sẽ không thể nào ngờ được từ lúc cô ta thuê người lấy ảnh Niên Ái thì Tuệ Mai vốn đã thua cuộc trong chuyện đánh đổ sự nghiệp cô rồi.
Niên Ái không biểu lộ tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dong-den-em-lai-noi-yeu-anh/446245/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.