Lời nói của cô khiến người anh như hóa đá, miệng đơ cứng không biết đối đáp thế nào mới phải. Bất giác anh lại cảm thấy rất buồn cười, khóe môi công lên tạo thành 1 đường công hòa hảo. Niên Ái ngớ người ra không hiểu việc cô nói anh tự luyến là buồn cười chỗ nào.
Niên Ái:[Này, anh cười gì đấy?]
Định Ngôn khi nói vẫn mang nét cười:[Đột nhiên cảm thấy lời em nói cũng đúng lắm]
Đúng lắm? không gặp 1 ngày mặt của anh lại dày ra không ít rồi nhỉ?. Niên Ái không muốn đôi co với anh thêm nữa:[Nhìn anh mặt dày như thế em lại lười nói rồi]
Thấy vẻ chán nản hiện rõ lên mặt cô, Định Ngôn cũng thôi những câu bông đùa, nghiêm túc trở lại:[Được rồi, không trêu em nữa]
Định Ngôn:[Lúc chiều gặp Dịch Mộc Lăng đã nói những gì?]
Niên Ái bắt đầu kể lại:[Cũng không nói gì quan trọng lắm chỉ là kêu cậu ta tìm một người khác tốt hơn em]
Niên Ái:[Em hi vọng cậu ta sẽ hiểu những gì mà em nói, đừng như Đoàn Lập]
Niên Ái nói đến đây lại muốn nổi hết da gà da vịt lên:[Bây giờ nhớ lại em vẫn còn thấy sợ]
Định Ngôn:[Sẽ không như Đoàn Lập đâu, theo anh thấy Mộc Lăng dễ đối phó hơn Đoàn Lập rất nhiều]
Niên Ái:[Dễ đối phó?]
Định Ngôn:[Ừm, nói dễ nghe là dễ đối phó, khó nghe là còn non lắm]
Niên Ái:[Cũng hi vọng là cậu ta sẽ giống như lời anh nói, dễ tiếp thu, dễ đối phó]
Định Ngôn sực nhớ ra:[À, còn một chuyện nữa]
Định Ngôn:[Ngày mai anh sẽ bay sang Hà Xuyến]
Niên Ái ngạc nhiên:[Không phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dong-den-em-lai-noi-yeu-anh/446237/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.