Mọi người xung quanh hò hét cổ vũ cho Đoàn Lập. Thật ra trước đây Đoàn Lập và Niên Ái cũng có tham gia chung rất nhiều hoạt động nhưng cô vốn dĩ cũng không nghĩ Đoàn Lập thích mình chẳng những vậy lại còn tỏ tình ở đây.
Niên Ái gượng gạo:"Sư huynh xin lỗi anh, em không thích anh"
Đoàn Lập:"Em có thể cho anh một lí do được không?"
Niên Ái:"Lí do chính là em không thích anh"
Niên Ái nói xong thì bước qua Đoàn Lập, anh ta đứng lên thẹn quá hóa giận:"Có phải em vẫn còn thích cậu bạn năm cấp 3 khi nảy em nhắc đến đúng không?"
Niên Ái cười nhạt:"Em không thích ai cả."
Niên Ái:"Học trưởng, người như em tốt nhất anh đừng nên vay vào, gia thế của anh rất tốt anh cũng rất tài giỏi có thể tìm được người tốt hơn em gấp trăm gấp nghìn lần vậy nên đừng đặt tâm tư ở chỗ em nữa sẽ không có kết quả đâu"
Đoàn Lập chết lặng, bó hoa trên tay cũng rơi xuống đất mọi người xung quanh cũng đã tản đi phần nào. Niên Ái không muốn làm tổn thương một người đem lòng yêu mình, hơn ai hết Niên Ái là người hiểu rõ loại tình cảm đơn phương đau đớn thế nào nhưng biết sao được tình cảm mà đâu thể ép buộc nếu như cô không nói rõ ràng cho đối phương hiểu thì mới chính là kẻ tồi tệ.
Niên Ái chạy vội đi tìm Định Ngôn vì cô không muốn để anh đợi quá lâu. Định Ngôn dựa vào thành tường ở cổng, mắt chăm chú dán vào màn hình điện thoại. Niên Ái nhìn thấy anh liền chạy nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dong-den-em-lai-noi-yeu-anh/446166/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.