Cả hội trường ồ lên một tiếng khá rõ ràng, Niên Ái mặt không biến sắc trên môi vẫn giữ nụ cười.
Niên Ái:"Tôi quê ở Nam Lĩnh như các bạn đã biết từ Nam Lĩnh đến Hà Xuyến ngồi máy bay phải mất 3 giờ đồng hồ nói ra chắc sẽ có rất nhiều người không tin nhưng lần đầu tiên tôi đặt chân đến đây trong túi chỉ có vỏn vẹn 1 triệu tiền tiết kiệm khi còn đi học."
Cả hội trường lúc này điều há hốc mồm không tin được đây là sự thật, những câu hỏi trong đầu các bạn học lúc này chính là "Làm sao cô ấy có thể sống được vậy?" "Động lực nào đã giúp cô ấy đi đến ngày hôm nay?" "cô ấy thật kiên cường".
Niên Ái:"Một cô gái 18 tuổi 11h đêm trong túi chỉ có 1 triệu thì chắc là các bạn ở đây không nghĩ tôi sẽ sống nổi nhưng bạn tin được không ngay lúc đó tôi lại chẳng cảm thấy cô đơn chút nào cả"
Niên Ái:"Khi vừa đáp xuống sân bay anh trai tôi đã chuyển cho tôi 5 triệu, bạn bè cũng giúp đỡ tôi không ít vậy nên tôi mới có thể tồn tại đến ngày hôm nay"
Niên Ái:"2 tháng sau đó tôi phát hiện tôi không thể cứ sống trong sự bảo bọc này mãi, gia đình tôi cũng không dư dả gì nên tôi đã quyết định không nhận tiền từ họ nữa tôi bắt đầu lên mạng tìm những công việc làm thêm theo thời gian khác nhau."
Niên Ái:"Mỗi sáng tôi thức dậy vào lúc 5h30 và mỗi tối sau khi về đến kiến túc xá vừa đúng 11h tối"
Những người ngồi ở dưới nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dong-den-em-lai-noi-yeu-anh/446164/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.