Đồng hồ trên tường điểm 12h đêm, Niên Ái mắt vẫn dán vào màn hình máy tính bất di bất dịch. Điện thoại bên cạnh Niên Ái rung lên, hướng mắt Niên Ái hướng về phía màn hình điện thoại là video call của Đường Tiểu Dân gọi đến, cô không nhanh không chậm nghe máy. 
Niên Ái:[Tớ nghe đây] 
Đường Tiểu Dân, Lương Mỹ Kiều, Hạ Tâm Liên cùng chung một khung hình điện thoại. 
Đường Tiểu Dân:[Bà cô của tôi ơi, bà đang ở đâu vậy kiến túc xá đóng cửa lúc 11h rồi đấy] 
Vì quá nhiều chuyện xảy ra nên Niên Ái quên béng đi chuyện phải thông báo cho bạn cùng phòng của mình. 
Niên Ái:[Tớ đang ở bệnh viện] 
Đường Tiểu Dân còn chưa kịp hỏi thì hai cô bạn phía sau nhào lên trước. 
Mỹ Kiều:[Niên Ái cậu không sao chứ? sao lại ở bệnh viện vậy?] 
Tâm Liên:[Chuyện gì xảy ra vậy?] 
Đường Tiểu Dân:[Các cậu tránh ra đi, thấy được mặt Niên Ái là biết cậu ấy không sao rồi] 
Mỹ Kiều:[Tiểu Dân cậu có lương tâm không vậy dù có hay không thì cũng phải hỏi cậu ấy làm sao chứ] 
Niên Ái:[Thôi các cậu đừng cãi nhau nữa tớ chỉ là bị suy nhược cơ thể với viêm dạ dày nhẹ thôi] 
Hạ Tâm Liên:[Bình thường tớ bảo cậu làm ít thôi ăn uống nghĩ ngơi nhiều vào cậu đâu có nghe cũng may là thi xong rồi đấy] 
Niên Ái:[Thi xong cũng được vài hôm rồi các cậu xem thử đã có kết quả chưa vậy?] 
Tiểu Dân:[Tớ vừa mới xem vẫn chưa có] 
Mỹ Kiều:[Năm nay chắc Niên Ái nhà chúng ta lại đạt được học bổng rồi] 
Tâm Liên:[Còn phải nói sao? Niên Ái là học 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dong-den-em-lai-noi-yeu-anh/446159/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.