Niên Ái chần chừ một lúc tay nắm chặt điện thoại trong lòng có chút bối rối. Niên Ái thừa biết chỉ cần cô hỏi thì Định Ngôn nhất định sẽ giải giúp cô nhưng làm như vậy có hơi thể hiện quá không? có làm phiền người ta không? có quá lỗ mãng không?.
Lại nghĩ thêm chút nữa, chỉ là trò chơi thôi mà hỏi một chút chắc cũng không sao, Định Ngôn cũng không phải là người nhỏ nhen gì cô chỉ đơn giản là muốn hỏi bước đi tiếp theo.
Thuần phục được suy nghĩ của bản thân, Niên Ái bước ra khỏi chỗ ngồi đi về hướng của Định Ngôn. Sau khi vào năm học mới chỗ ngồi cũng được đổi Niên Ái ngồi cùng dãy 4 với Định Ngôn, bàn số 4 còn Định Ngôn thì ngồi bàn số 6.
Niên Ái khẽ đưa điện thoại về phía trước, mặt tự nhiên:"Định Ngôn cậu có chơi trò này đúng không?"
Định Ngôn ngạc nhiên đón lấy chiếc điện thoại đang đưa về phía mình xem xét:"À đúng rồi, tớ có chơi trò này"
Niên Ái hai mắt sáng lên:"Cậu giúp tớ qua chương này được không? tớ mò mãi vẫn không qua được"
Định Ngôn cũng sẵn lòng:"Được chứ"
Nhất Trung ngồi bên cạnh Định Ngôn thấy tình hình liền tinh ý rời khỏi chỗ ngồi bay lên ngồi với Quang Vỹ, Niên Ái cũng thuận thế ngồi xuống chỗ của Nhất Trung để trống.
Khoảng cách giữa hai người được kéo giảm đáng kể, dưới góc nhìn lúc này Niên Ái có thể nhìn thấy được rõ nét góc cạnh gương mặt của Định Ngôn. Càng gần gương mặt Định Ngôn càng trở nên hoàn hảo hơn cô vẫn nghĩ, ngũ quan rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dong-den-em-lai-noi-yeu-anh/272155/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.