Thời gian nghỉ đông của lớp 12 không dài, trải qua năm sau không mấy ngày nhóm Hứa Tư Tuệ đều phải quay lại trường học.
Cố Mộ Niên ở cạnh cô gái nhỏ mấy ngày, qua không lâu cũng trở về Đại học Nam Kinh.
Hai người ở chung ngắn ngày lại tách ra.
Thời gian như nước chảy, một đi không trở lại.
Mỗi ngày hai nơi sinh hoạt có trình tự mà tiến hành, đảo mắt đã đến thi Đại học.
Mẹ Hứa, cha Hứa sáng sớm đã bận rộn, xác nhận đi xác nhận lại không có đồ vật gì thiếu, mới đưa Hứa Tư Tuệ đến trường thi.
Thí sinh Tam Trung thi ở Nhị Trung, Nhị Trung ở phía thành Bắc, cách gia viên Minh Đạt rất xa, ước chừng hành trình hai mươi phút đi xe.
Sau khi đến Nhị Trung, Hứa Tư Tuệ đứng ở cửa nhìn xa xa xung quanh.
Anh sẽ đến chứ.
Chỉ chốc lát sau, bóng dáng người đàn ông đã xuất hiện trong tầm mắt cô.
Trên đường kẹt xe, Cố Mộ Niên đi được nửa thì xuống xe chạy đến. Còn may, không muộn.
Hứa Tư Tuệ nhìn anh cầm theo ô che mưa đi đến.
Có lẽ là cảnh mưa quá mông lung, không khí có hơi nước, trong mắt cô có chút chua xót.
Cố Mộ Niên mặc áo khoác màu đen, chậm rãi đi đến trước mặt Hứa Tư Tuệ.
Lúc này, tiếng mưa rơi yên lặng, mọi âm thanh đều im lặng.
Xung quanh một mảnh an tĩnh, thế giới chỉ có hai người.
Hàn Tư Tuệ muốn nói gì đó, mở miệng thở dốc, thế nhưng lại không phát ra âm thanh nào.
Quá lo lắng rồi.
Mẹ nó.
Cố Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi/926909/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.