6.
“Em náo loạn đủ chưa?”
Thương Trí nói những lời giống hệt năm đó.
Lần đầu tiên tôi gặp anh là trong một buổi xã giao, khi đó tôi mới ra mắt được nửa năm, đang nỗ lực tìm kiếm vai diễn cho mình.
Có lẽ là nỗ lực đã được đền đáp, tôi nhận được vai phụ cho một bộ phim.
Tôi cho rằng cuối cùng cũng đợi được ngày này, đã hết khổ rồi, nhưng đến ngày quay phim tôi lại nhận được thông báo đổi người.
Tôi tràn đầy nhiệt huyết, không chịu từ bỏ cơ hội, kiên trì đi cầu xin vai diễn này, nhưng lại bị nữ diễn viên thay thế Lâm Chi làm cho bẽ mặt.
Cô ta đổ rượu vang đỏ lên đầu tôi, giẫm nát đôi giày của tôi.
“Loại giày rách nát gì đây? Đôi giày có vài chục đồng bán đầy vỉa hè mà cô cũng dám đi tới đây à?”
Cô ta vừa nói vừa nhìn tôi một cách khinh miệt giống như nhìn một con chó hoang đang đi lưu lạc.
Tôi cắn răng nuốt nỗi nhục nhã ấm ức vào bụng, mỉm cười ngửa đầu nói: "Vai diễn này đối với tôi thực sự rất quan trọng."
Lâm Chi có lẽ không ngờ tôi lại kiên trì như vậy, cô ta tỏ ra thích thú, hất cằm về phía không gian trống trải ở bên cạnh: “Cô biểu diễn trồng cây chuối tại chỗ đó đi thì tôi sẽ xem xét.”
Có người bắt đầu huýt sáo một cách lưu manh.
Tôi nắm chặt làn váy, run rẩy, tức giận, giống như một quả bóng hết hơi.
Lâm Chi cười nhạo: "Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi-mua-xuan/3056933/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.