9.
Đã lâu rồi tôi không gặp lại Thương Trí.
Dư luận trên mạng trở nên cảng lúc càng kì lạ.
Trường trung học cũ của Thương Trí và Lâm Chi tổ chức khai giảng, mời họ đến phát biểu.
Vốn là không có liên quan gì đến tôi. Nhưng người đại diện của Thương Trí nói rằng anh ấy có việc khẩn cấp, gửi cho tôi địa chỉ trường học và bảo tôi đến đó. Dù sao thì tôi cũng giữ chức vụ trợ lý nên sẵn sàng đồng ý. Tóm lại không phải chuyện kì lạ gì.
Ngôi trường này bề ngoài không khác gì các trường khác, nhưng về cơ bản là trường quý tộc, những đứa trẻ nghèo như tôi không có tư cách đi vào.
Tôi đi thẳng đến cổng trường bị bảo vệ chặn lại: “Xin hãy cho tôi xem thư mời.”
Tôi choáng váng, người đại diện chưa nói với tôi điều đó. Tôi lại không thể gọi được cho anh ta.
Tôi chỉ có thể giải thích: “Tôi là trợ lí của Thương Trí.”
Nhưng nhân viên bảo vệ không cho tôi vào: "Thầy Thương đã tới đây mấy lần, sao tôi chưa từng gặp cô?"
“Tôi mới nhận chức.”
“Nếu thế thì cô gọi cho thầy Thương xác nhận đi.”
Tôi bất lực nhìn số điện thoại của Thương Trí trên danh bạ do dự.
Giọng nói của Lâm Chi kéo tôi về thực tại.
Cô ấy vẫn cao ngạo như vậy, ưỡn ngực, ngẩng cao nhìn tôi với vẻ khinh miệt.
“Không có thiệp mời thì không thể vào. Chú bảo vệ đuổi cô ta đi đi, đừng để gây rối trật tự.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi-mua-xuan/3056928/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.