Cả nhóm đi theo Lâm Dũng đến hội trường chọn guitar, hai cô gái trong lớp cũng đi theo.
Vân Hạ đi đằng sau, cậu nhìn chằm chằm Cố Gia Bắc đang đi ở phía trước mình, cậu cảm thấy hắn phải cao ít nhất 1m82, 1m83, hai cô gái đứng một trái một phải luyên thuyên nói chuyện với hắn nhưng từ đầu đến cuối hắn không thèm ngoảnh đầu lại nhìn hai cô lấy một lần.
Ở hội trường có một bức tường treo đủ loại guitar trên đó, Lâm Dũng đi đến nhìn ngắm xung quanh một lượt.
Lúc này, có một cậu bé khoảng tám, chín tuổi vừa chạy vào hội trường vừa la lớn: "Con không muốn học piano! Con không muốn học... Con không muốn học piano! "
"Tiểu Bảo à, con mau quay lại lớp học đi!" Mẹ của cậu bé chạy theo nắm lấy tay nó.
"Mẹ, con không muốn học piano, con muốn ra ngoài chơi!" Cậu bé tức giận muốn thoát khỏi cái nắm của mẹ mình, nhưng nó nào có mạnh đến như vậy.
Rất nhiều học sinh trong hội trường bị thu hút bởi tiếng la hét của cậu bé, mặc dù bề ngoài mọi người không xúm lại xem, nhưng mọi người đều đứng bàn tán xôn xao, thậm chí còn có vài đứa trẻ trạc tuổi Tiểu Bảo đang cười khúc khích ở bên cạnh.
"Tiểu Bảo." Vân Hạ nhìn thấy thầy Hoàng đi ra từ trong đám đông, thầy thân thiện nói: "Tiểu Bảo à, em không thích học piano sao?"
"Em không thích." Tiểu Bảo mím môi, nó trả lời bằng một thái độ cực kì không vui.
"Tại sao em không thích học piano?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi-may-ve-phia-bac/2790712/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.