Kể từ khi xác nhận quan hệ với anh ấy, chỉ cần có thời gian rảnh anh ấy sẽ dẫn tôi đi ăn, đi chơi,...tôi dần dần cũng hiểu được con người anh ấy không phải lạnh lùng mà chính là ngại nói chuyện.
"Lúc đi học, lúc em nói chuyện với anh, sao anh chỉ đáp có mấy chữ?" tôi nằm lên đùi anh ấy, đưa ngón tay ngãi cằm anh ấy.
Anh ấy cuối đầu nhìn tôi, cười híp hai con mắt lại, lấy tay nhéo mũi tôi.
"Anh ngại"
"Hức, em thấy anh nói chuyện với bạn anh có vậy đâu?"
Tôi nắm tay anh ấy, nhéo lên phần da tay rắn chắc.
"Nhưng với em anh ngại"
Anh ấy lấy tay xoa đầu tôi.
Tôi ngồi dậy, ôm lấy cổ anh ấy, anh ấy cũng lấy tay xoa cổ tôi rồi hôn nhẹ lên đó.
"Em buồn ngủ" Tôi dựa vào người anh ấy lim dim mắt
"Anh để ý, chỉ cần ôm anh một chút thì em lại than buồn ngủ?"
"Ừ, tại anh rất ấm áp, rất thoải mái,..."
Anh ấy hôn lên trán tôi, nói nhỏ " Ngủ đi"
Sinh hoạt của tôi với anh ấy cũng có chút dính dán với nhau đó chứ, tuy không ở chung nhưng đôi lúc tôi sẽ mò qua nhà anh ấy ngủ, đa phần là do tăng ca khuya, anh ấy không cho tôi về nhà, nên đưa thẳng tôi về ngủ. Bảo rằng có hai người vẫn an tâm hơn để tôi một mình
Hai đứa ngủ phòng riêng nhưng tôi thường thích ôm anh ấy rồi thiếp đi trên ghế salon ở phòng khách rồi được anh ấy bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi-loi-hoi-dap-den-muon/2870604/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.