Đi vào phòng học, đặt giáo án cùng tài liệu trên bục giảng, nhưng đều không có mở ra. Theothói quen cúi đầu mỉm cười với mọi người một chút, liền bắt đầu bài mới.
Trác Thất làm việc rất cố gắng, thân thế của cô gây sự chú ývới mọi người, cho nên cô không muốn vì vậy mà bị người ta nói ra nóivào cái gì.
Nhớ rõ lần đầu tiên đứng lớp, bởi vì khẩn trương,bài giảng như thế nào cũng không nghĩ ra, hơn nữa có sinh viên so với cô còn lớn hơn, đương nhiên là còn bị chọc ghẹo, có chút làm khó cô.
Cô vậy mà không có tiền đồ khóc lên, làm ai cũng không dám khuyên nhủ.
Lục Kiêu không biết từ đâu mà biết việc này, thế nhưng công khai theo côlên lớp non nửa học kỳ, còn giúp cô chỉnh sửa lại giáo án, trên lớp dùng ánh mắt cổ vũ cô, thường nói một ít lời nhắc nhở cô, mà điều này lạiquấy rầy tới sinh viên, cũng không biết hắn dùng thủ đoạn gì, đều làđứng đắn đi học.
Khi đó cách vài ngày hắn sẽ cầm tài liệu củacác giáo sư ở trương đại học, cao đẳng khác, cùng một ít bút ký cho cô,còn giúp cô sửa sang lại. Nhìn bộ dáng chuyên nghiệp của hắn, cô cầm lysữa dựa vào bàn lấy lòng nói: “ Kiêu nhi, anh thật sự tốt nghiệp từquân đội ra sao? Không phải là học Trung văn chứ? “
Lục Kiêu đối với cô nháy đôi mắt hoa đào, thấy bộ dạng háo sắc của cô, không nhịn được trộm hương trên mặt cô một chút.
Giống như vậy, mỗi khi cô có chuyện gì, Lục Kiêu luôn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi-la-doa-hoa-khong-no/144854/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.