Một lúc sau cô lên gọi anh xuống ăn tối. Anh vui vẻ gật đầu rồi xuống nhà ăn tối cùng cô.
Ngồi ăn tối, cô và anh luôn gắp thức ăn cho nhau. Cô luôn hỏi anh có vừa miệng không? Có ngon miệng không?
Anh luôn gật đầu, vì cô nấu nên tất cả đều ngon.
"Anh ăn đi" Cô gắp miếng sườn vào chén anh.
Anh cũng gắp cho cô. Ăn cùng cô thế này anh rất vui, rất ấm áp, cảm giác mệt mỏi đã đi hết rồi. Bên cô, cô như động lực của anh vậy, người con gái bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp, đã làm anh yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Ăn tối xong, anh bảo cô về phòng nghỉ ngơi, còn mình thì lại qua thư phòng giải quyết công việc. Nên giải quyết một thể cho chắc.
Ngô Trác Thăng qua thư phòng, còn cô ngồi trong phòng. Cả hai tiếp tục ngủ riêng sao?
...
Ngồi bên thư phòng đến 12h, Ngô Trác Thăng mệt mỏi dừng lại, hôm nay đến thôi, dù gì anh cũng không phải người máy, nên nghỉ ngơi một chút tốt hơn.
Qua phòng xem cô sao rồi nhỉ? Không kẻo cô ngủ lại đá mền nữa lại mệt cho xem.
Mở cửa phòng ra, anh bất ngờ khi thấy cô đang ôm mình ngồi ngay đầu giường.
Cô đang làm gì vậy?
Ngô Trác Thăng nhẹ nhàng đi lại gần cô, lay nhẹ cô.
"Song Nhi " Anh gọi cô.
Cô lúc này tỉnh ngủ, ngẩn mặt lên nhìn anh.
"Um... anh.. làm xong việc rồi sao?" Cô biết rõ anh sẽ qua phòng cô, nên cô muốn đợi anh.
Muốn đợi anh ngủ cùng.
"Sao em không ngủ đi?"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi-em/76100/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.