Chiếc xe của cả hai dừng trước nhà hàng Hải Yến,nhà hàng nổi tiếng ở thành phố này.
Xuống xe, Ngô Trác Thăng mở cửa,đưa tay làm ra, Hạ Như Song mỉm cười nắm lại,cả hai tay trong tay bước vào nhà hàng.
Vào nhà hàng,cả hai dần thu hút những khách đi dự tiệc. Cả hai như nhân vật chính bữa tiệc này vậy. Đáng tiếc họ chỉ là nhân vật được mời thôi.
Ngô Trác Thăng lạnh lùng,đẹp trai đứng bên cạnh cô. Như một cực phẩm. Còn cô,ấm áp,một người đẹp đứng bên cạnh anh. Như hoàng tử và công chúa trong truyện cổ tích vậy.
"Chậc..chậc,sao hai người nỡ biến mình thành nhân vật chính của bữa tiệc của chúng tôi rồi"- Ly Mạn Mạn tay trong tay với Lê Ngọc Khánh đi đến, giọng đầy trêu chọc.
Lê Ngọc Khánh thật sự khi thấy Ngô Trác Thăng. Giống! Quá giống! Tại sao lại giống quá vậy? Anh em sinh đôi sao? Cái này không thể,vậy tại sao?
Tại sao lại giống nhau đến như vậy? Tại sao gương mặt của Ngô Trác Thăng kia giống Hạ Quân Nguyệt đến như vậy?
Bị Ly Mạn Mạn trêu chọc,làm cô đỏ mặt,như trái cà chua luôn. Hôm nay Ly Mạn Mạn còn biết chọc cô sao? Huhu,sao hôm nay cô toàn bị ức hiếp thế này.
"Chào anh,tôi là Lê Ngọc Khánh "- Lê Ngọc Khánh bỗng chủ động,anh muốn biết người có gương mặt giống Hạ Quân Nguyệt này có tốt với cô không? Người mà anh xem như em gái và là bạn thân của người con gái anh yêu.
Thấy Lê Ngọc Khánh chủ động, Ngô Trác Thăng cũng vui vẻ,đưa tay ra bắt tay với Lê Ngọc Khánh.
"Chào anh,tôi là Ngô Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-doi-em/76097/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.