*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Thủy muốn dùng một tay kéo Dương Mai lên, nhưng cô cao như vậy dù thể trọng có gầy cũng không nhẹ hơn được bao nhiêu. Uống rượu rồi la lối khóc lóc, mềm như bùn cứ theo đà trượt xuống.
Trời quá nóng khiến Giang Thủy bị Dương Mai “chỉnh” cho ra một thân mồ hôi ở cửa nhà.
Cuối cùng, Giang Thủy bỏ cuộc, đột nhiên khiêng Dương Mai lên đầu vai mình, cô lập tức phản kháng — túm tóc anh. Chỗ ót đó túm lên đặc biệt đau.
Giang Thủy không khỏi “tê” một tiếng, ăn đau phải buông Dương Mai ra: “Sao em lại thế này.”
Dương Mai lại dán lên, nửa bên mặt dựa vào cổ Giang Thủy, cảm giác ướt át truyền tới, cô nhịn không được nhíu nhíu mi, nói: “Em cảm thấy vô cùng khổ sở.”
Giang Thủy không hiểu sao cảm thấy xót xa, ngay sau đó liền nâng gương mặt Dương Mai lên hỏi: “Sao lại khổ sở?”
Anh híp híp mắt, tròng mắt ngăm đen hiên ra ảnh ngược là hình bóng của một người khác. Dương Mai cứ si ngốc nhìn chằm chằm mặt bóng người nơi đó xem, nhìn rồi nhìn, đôi mắt bắt đầu lờ đờ, mơ hồ, không thấy rõ gì nữa.
Cô quơ quơ đầu: “Không có gì.”
Cô vốn định lừa gạt cho qua, nào ngờ lần này Giang Thủy không cho. Cuối cùng, Dương Mai đành phải chỉ chỉ chân mình, ủy khuất mà oán giận: “Vừa đau vừa ngứa.”
Giang Thủy ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-gio-em-song-lang/2405397/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.