Tuy rằng thời gian còn sớm nhưng xe Giang Thủy dừng cách ngã tư đường 100 mét, lưu lượng xe qua lại nơi này cũng không phải là nhỏ. Chỉ là ngắn ngủi dừng lại vài phút, tiếng kêu thúc giục phía sau đã không dứt bên tai.
Thầy Hồ sau khi bức Dương Mai phải dừng xe cũng đi luôn, ở giữa một dòng sông xe qua lại, rốt cuộc cũng không tìm thấy tung tích đâu nữa.
Giang Thủy nhanh chóng điều chỉnh ghế dựa và kính chiếu hậu, sau khi mở máy, Lâm Dương và Trương Tây Tây liếc nhìn nhau, người trước chần chờ mở miệng: “Anh Thủy …”
Giang Thủy trực tiếp đánh gãy: “Ngồi yên.”
Xe tựa như mũi tên rời cung, vọt thẳng ra ngoài.
Giang Thủy nhắm chuẩn khe hở giữa những chiếc xe đang đi lại trên đường nhanh chóng vượt qua, chiếc xe tập lái cũ nát màu đỏ thể hiện tốc độ và lực lượng hoàn toàn không tương xứng với bề ngoài của nó, lúc này nó giống một con cá chép đỏ nhảy vào hồ nước, như cá gặp nước, thản nhiên thỏa ý.
Xe đi đến giao lộ thì vừa vặn gặp đèn xanh, Giang Thủy một đường trôi chảy thông suốt.
Ngoài cửa sổ hàng cây ven đường mơ hồ dần lui về phía sau, Dương Mai nhìn trong chốc lát liền cảm thấy đau cả mắt.
Đây không phải một con cá chép đỏ, mà là một con rồng vảy đỏ.
Không quá năm phút đồng hồ, Giang Thủy đã đi khỏi khu dân cư, hai hướng bốn làn xe chạy, không nhiều xe lắm, có chạy với tốc độ nhanh hơn cũng hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-gio-em-song-lang/2405368/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.