"E hèm. Tôi không cố ý cản trở đâu nhưng mà... Có thể giải thích cho tôi chuyện này là thế nào không, thưa hai vị ?"
Khoé môi cong thu lại, Ngôn Bách Nhiên lập tức bật chế độ "đấu mắt", cứ đè thẳng hướng gương chiếu hậu mà nhìn, làm không khí trên xe nghẹt thở đến bức người.
Im lặng hồi lâu, anh mới nhắm mắt lại, một tay ôm chặt lấy eo cô, một tay nới lỏng cà vạt, lạnh lùng quăng một câu :
"Cậu có tin là mình sẽ chết vì tội cản trở người thi hành công vụ không ?"
"Không, tôi không hỏi nữa ạ."
Chưa đợi đến quá 3 giây thì trợ lý Mặc đã vội vàng đáp, anh thiết nghĩ điều quan trong nhất bây giờ mà mình nên làm là "khoá miệng" lại. Chứ nếu không thì Ngôn Bách Nhiên thật sự sẽ giết chết anh mất.
"Vậy anh có thể kể cho tôi nghe không ?"
Quay lại khoảng 1 tiếng trước...
"Em đừng cựa quậy, để yên, chỉ một lát thôi."
Lợi dụng tính năng tiện lợi của chiếc tai nghe có chức năng truyền âm và phát âm được lắp đặt trên cùng một chỗ, nên nhân lúc gục mặt dựa vào vai Hàm Nghi, anh đã vòng tay ra phía sau cổ cô, rồi lén tháo tai nghe để không bị nhìn thấy.
Và dĩ nhiên nếu để tai nghe với khoảng cách xa người đang nói, chúng sẽ không thể truyền âm đi được.
"Hàm Nghi, em có muốn cùng tôi diễn một màn kịch không ?"
Anh thì thầm vào tai khiến cô có chút giật mình, đang định hỏi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-em-yeu-anh/3033183/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.