Hôm nay trời nắng gắt, khác hẳn cái không khí lạnh giá, sương rỏ đầu cành thường này. Nó mở mắt, nhìn qua nhìn lại...
"Trời đẹp quá!"
Nó nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi bước ra ngoài, trường nó hôm nay tổ chức đi picnic trước khi xuân đến, nó rất thích thú với hoạt động này. Từ hôm qua nghe thông báo nó đã cười như con điên suốt cả buổi.
Reng~ reng~ reng~
Tiếng chuông điện thoại vang lên, nó bắt máy
"Alo"
"Có nhanh lên không thì bảo, tôi sắp điên lên vì đợi cậu cả buổi rồi đây!"- Một giọng nói nghe rất 'Thiện cảm' truyền vào tai nó
"Xin hỏi, ai vậy ạ!"- Nó nhẹ nhàng để cái máy cách xa ba tấc rồi nói nhẹ vào điện thoại
"Cậu thật sự không biết tôi là ai?"
"Ừ! Biết đã không hỏi"- Nó hồn nhiên trả lời mà không biết đầu dây bên kia đã hết nhẫn nại
"Ra ngoài rồi biết"- Câu nói vừa dứt hắn đã lập tức tắt máy:"Con nhỏ ngốc"
Nó vội vàng chạy ra mở cửa xem cái tên bất lịch sự kia là ai.
Hình ảnh lúc này thu vào mắt nó là một chàng trai đang ngồi trên xe mô, quay lưnh lại, không thấy mặt nhưng nó biết đó chính là hắn. Tấm lưng cô đơn mà mỗi lần nó đều bắt gặp.
"Thì ra là cậu"- Tiếng nó nhẹ lại, nghe buồn hơn mọi ngày
"Tên ngốc nhà cậu bây giờ mới biết tôi là ai sao?"- Hắn quay lại
"Sao cậu có được số tôi?"
"Tên Hàn... Hàn gì đó cho tôi, nhờ tôi đến đón cậu, hắn vội đi trước cùng với mấy cô bạn chân dài rồi!"- Hắn thở dài
"Hừ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-em-quen-duoc-anh/70402/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.