Trong căn biệt thựgiữa một vườn hoa hồng bát ngát.
"Huy Phong, em đang ở đâumau ra đây?!"- Tiếng cậu bé vang vọng.
Trong bụi hoa hồng cách đó không xa, một cậu bé với gương mặt xinh sắn, lém lỉnh khẽ cười gian xảo.
"Hóa ra ở đây"- Khánh Phong đứng đằng sau phát hiện ra thằng em 3 tuổi đang lém lỉnh chơi trò chốn tìm với mình. Anh túm cổ áo nó.
"Á!... bị Khánh Phong bắt mất rồi!"- Huy Phong tỏ ý không hài lòng, mỗi lần như thế y như rằng thằng bé nổi khùng lên.
"Huy Phong sao em dám gọi hắn tên anh ra thế hả? Anh sẽ méc papa và mama đó!"- Khánh Phong lôi cổ thằng bé như một con lợn con mũm mỉm đi vào nhà. Mặc cho nó có vùng vẫy thế nào.
"Hai đứa chơi đủ chưa mau rửa tay rồi vào ăn cơm"- Bà Hoàng nhìn hai thằng con đầy những nét nghiêm nghị.
"Khánh Phong... Mẹ đang la chúng ta sao?"- Huy Phong hồn nhiên hỏi anh.
"Đồ ngốc... chứ không là gì nữa!"- Khánh Phong ra dáng một người anh 8 tuổi, tay chống nạnh chỉ bảo em.
Dù thằng nhóc Huy Phong mới ba tuổi nhưng nói năng rất rõ ràng và cực thông minh. Nó nhìn anh lườm một phát rồi chạy vào trong nhà, ngồi lên đùi ba.
Ông Hoàng biết tính nhõng nhẽo của nó lại tái phát, ôm nó vào lòng, dùng bộ râu nhặm cựa cựa vào bên má nó.
"Bảo bối! Lại sao nữa!"- Ông nói bằng giọng hết sức cưng chiều
"Bị Khánh Phong bắt nạt"- Thằng bé cơ hồ là đang diễn rất sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-em-quen-duoc-anh/3270175/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.