Tấm phù chú trấn trên lồng sắt dùng để đối phó yêu tà, Văn Trọng ra saocũng không thể ngờ, người sẽ thả đi con hồ yêu này, thế nhưng lại làngười tu tiên.
Tô Tô lưng dựa nhà giam, nheo mắt lại nhìn Khương Thượng cau mày bắt đầu phá trận pháp của Văn Trọng...
Nàng không phải là một nàng công chúa cam lòng ngồi chờ tại trong thápcao, chờ đợi vương tử tới cứu vớt. Thay vào đó, nàng tình nguyện là mộtnữ tử đầy thủ đoạn, toàn lực nắm chắc mỗi một cơ hội chạy thoát khỏi nhà giam.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Đông Phương dần dần phát sáng lên...
Khi Khương Thượng phá giải đến bước cuối cùng trong trận pháp đột nhiêndừng lại, nhìn đến Tô Tô, hỏi, "Bởi vì không nghĩ chết đi, không nghĩmột người, cho nên mới giữ lại ta, muốn ta mang ngươi đi sao?"
"Ta..." Tô Tô ngập ngừng, không trả lời thẳng hắn, chỉ trả lời kiểu baphải, "Ta thật cao hứng người đó là ngươi, Khương Thượng, ta hi vọngngươi mang ta đi, là ngươi. Lời này là chân tâm."
Tim hắn tựa như đập mạnh và loạn nhịp một chút, rốt cục nâng tay cởi bỏmột bước cuối cùng trận pháp, chỉ nói, "Chỉ cần ngươi không tái khi dễta, không làm hại chúng sinh..."
"... Ngươi có thể lưu lại bên cạnh ta."
Lân tinh màu vàng bốn phía mở ra, lồng sắt cầm cố Tô Tô rung rung, trong nháy mát hóa thành bột...
Mất đi lồng sắt chống đỡ, nguyên bản dựa ở trong lồng Tô Tô bất ngờkhông phòng ngự ngã về phía sau, phút chốc, một bàn tay đỡ lấy eo nàng,vững vàng ôm lấy nàng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-cuoi-ta-ho-vi/1609842/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.