Bờ môi ấm áp chạm lên da, xúc cảm có hơi... thô???
Không không không, điều này không phải là trọng điểm.
Theo lý thuyết, đây không phải lần đầu tiên Văn Thu Tỉnh được 'đối phương' hôn tay, mặc dù đối phương không còn nhớ, nhưng mỗi lần Will hôn tay cậu chỉ có một ý nghĩ duy nhất: Văn vẻ, lập dị!
Còn khi vị quân vương trước mắt hôn mu bàn tay: Hoảng hốt, da đầu tê dại...
Nguyên nhân rất đơn giản, đối phương cho là cậu đang muốn được yêu, nhưng thực ra cậu chỉ... muốn chứng minh vài chuyện.
Người trái đất bật khóc.
Có điều ngẫm lại hình như cũng không khác nhau mấy, không quan tâm, cứ lừa qua chuyện này rồi tính tiếp.
Phong Đình hôn tay sweetheart, không nỡ buông ra, tiếp tục nắm lấy nhẹ nhàng vuốt ve, nếu đối phương đã chủ động tỏ tình, hắn đáp lại đối phương thì có làm sao.
"Ở đây lạnh lẽo quá." Văn Thu Tỉnh rụt cổ, nhảy xuống khỏi mặt bàn, tiện thể rút bàn tay bị đối phương nắm chặt ra, phủi phủi mông: "Hay là chúng ta ra ngoài trước đi."
"Ừm." Phong Đình tán thành, nhìn lòng bàn tay trống trơn có chút mất mát.
Hai người rời cung thái tử, một lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời, chàng trai trước đây hiếm khi sợ lạnh đột nhiên nổi da gà, nhớ tới quá khứ xa xăm.
Sau khi thân thể yếu ớt này mang thai, hoặc nhiều hoặc ít cũng có vài chi tiết khác biệt.
Cụ thể thì không thể nói rõ, chỉ là sẽ cảm nhận được trong bụng mình đang có một bé con.
Văn Thu Tỉnh vuốt phần bụng dưới còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-chung-toi-day-cam-doc-than/859000/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.