Nói về việc đời này Văn Thu Tỉnh ghét điều gì nhất, thì chắc chắn là bị người khác đối xử như kẻ già yếu bệnh tật, bất kể là chăm sóc quá mức hay là che chở quá mức, đều sẽ làm cậu nổi da gà đầy người.
Hai người đàn ông, đặc biệt là hai người đều cao lớn "móc" ra doạ chết người ta, làm mấy hành động ba chấm kiểu này thật sự khiến cậu rất muốn đưa tay tát Will mấy phát!
Thế nhưng đối diện với gương mặt đẹp trai của Will, cậu không xuống tay được.
Điều này thể hiện một sự thật rằng nhan sắc mới là chính nghĩa, áp dụng cho cả nam và nữ.
"Ừ ừ, anh làm đi!" Văn Thu Tỉnh nằm xuống.
Dù luôn tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn, vẫn cứ đè nén tính tình nói chuyện cẩn thận: "Tôi đói, bảo người ta đưa ít đồ ăn đến đi."
"Được." Phong Đình rót cho cậu bạn đời đang nóng nảy một ly nước ấm, sau đó nhanh chóng gọi Bruce.
Bruce nói ông đã sai người chuẩn bị từ lâu, sẽ tự mình đưa một vài món hợp Văn tiên sinh tới ngay.
Những món được đưa tới rõ ràng khác một trời một vực với thịt cá trước đó.
Lúc đầu Văn Thu Tỉnh không chú ý nhiều, ăn no bảy tám phần mới phát hiện khẩu vị hôm nay sao lại thanh đạm vậy chớ?
Còn có một bát đồ hầm kỳ lạ màu trắng sữa, cậu vốn đã hơi no, không muốn ăn nữa, nhưng Will cứ khuyên mãi.
"Đây là gì?" Văn Thu Tỉnh hỏi.
"... Đồ ngọt." Phong Đình đáp.
"Anh bớt lừa tôi đi." Văn Thu Tỉnh cười lạnh.
"..." Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-chung-toi-day-cam-doc-than/858988/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.