Mấy phút ngắn ngủi trôi qua, Văn Thu Tỉnh mới biết mình đã rước về một kẻ phiền phức đến cỡ nào. 
"Này..." Cậu ngồi dậy: "Will, anh định làm gì?" 
Đối phương chỉ trả lời một chữ: "Em." 
Phong Đình một lần nữa trở lại bên cạnh Văn Thu Tỉnh, người vẫn là người đó, nhưng khí tức lại trở nên khác biệt. 
"Hở, gì cơ?" Văn Thu Tỉnh ngồi trên giường mở to hai mắt, sững sờ, tên này học được mấy lời dâm đãng này lúc nào vậy? 
Phong Đình không đáp, đang toàn tâm toàn ý làm chuyện bây giờ hắn muốn làm, nếu không sẽ bạo thể mà chết. 
"Chờ đã..." Văn Thu Tỉnh nói. 
Phong Đình không để ý đến. 
Như một tòa núi cao bao phủ tới, mang theo một thân hương vị đặc biệt... 
Văn Thu Tỉnh rốt cục cũng cảm giác thấy sợ, bởi vì Will thế này, mọi hành động đều lộ ra khí thế khiến người run rẩy. 
Thế nhưng đối phương rõ ràng vẫn dịu dàng như trước đây. 
Nụ hôn rơi trên mặt không hề khác trước đây, lại làm cho Văn Thu Tỉnh sợ hãi nổi da gà, giống như mình đang bị một con thú hoang dịu dàng nhìn chằm chằm, chuẩn bị nuốt vào bụng. 
"Ể..." Đây là cảm giác ngu ngốc gì thế?! 
Cảm giác này, vào lúc hôn môi... cực kỳ rõ ràng, cậu ngày càng... cảm nhận được dục vọng chiếm hữu không giống bình thường của Will. 
Cậu thanh niên luôn nhạy cảm với nguy hiểm theo bản năng nhíu chặt lông mày, cả người không khỏi run rẩy, rất không thoải mái, hoặc nói là bị một loại linh cảm không lành phụ thể. 
Cũng không phải nói Will 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-chung-toi-day-cam-doc-than/858981/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.