1
"Tối hôm qua anh ở với ai đấy?" Tôi hỏi Chu Hồng Dân.
"Đâu có ai. Vợ à, em đừng nghĩ lung tung." Chu Hồng Dân đáp qua loa, ánh mắt lại hơi lẩn tránh.
Tôi lạnh lùng nhìn anh ta: "Ba lần."
Anh ta ngơ ngác ngẩng đầu: "Ba lần cái gì?"
Tôi từ từ nở một nụ cười khát máu: "Đây là lần thứ ba tôi cho anh cơ hội quỳ xuống dập đầu nhận lỗi với tôi."
"Cô bị điên rồi à?" Chu Hồng Dân giận dữ. "Đừng có ỷ vào đứa con trong bụng mà giở quẻ!"
Anh ta nói rồi sập cửa bỏ đi.
Tôi nhìn cánh cửa rung bần bật, chậm rãi mỉm cười.
Chu Hồng Dân, đây là chính anh không cần mạng đấy nhé.
Không ai dám trêu chọc con gái Miêu Cương, trừ mấy kẻ ngốc không biết sự lợi hại của chúng tôi ra sao.
Tôi kế thừa dòng máu Miêu Cương từ bà ngoại, là người có năng lực mạnh nhất dòng tộc từ trước đến nay.
Sau khi sinh hoạt mười mấy năm ở trại người Miêu, tôi thi đại học rồi đặt chân đến phố thị.
Trong mắt mọi người, tôi là con nhỏ nhà quê cục mịch ít nói chả biết cái gì.
Đúng thật là tôi không hiểu biết nhiều cho lắm, ví dụ như tôi không biết Apple là hãng điện thoại, không biết hàng hiệu như LV Chanel, nói tiếng phổ thông cũng chưa sõi lắm.
Lúc mới lên đại học, tôi cố gắng bắt chước cách ăn mặc và điệu bộ cử chỉ của những bạn nữ khác để có thể hòa nhập với xã hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-choc-con-gai-mieu-cuong/3492582/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.